Chúng tađang sống trong một thế giới ngày càng trở nên phức tạp và mâu thuẫn, đầy tứcgiận và sợ hãi, phân cực nhưng lại hoàn toàn phụ thuộc lẫn nhau.
Vậy thì, làm thế nào để chúng ta có thể kiểm soát được nhiều hơn nữasố phận của mình giữa ngổn ngang những khó khăn thách thức và quá ít câu trảlời rõ ràng như thế này?
Tác giảbài viết Tony Schwartz là Chủ tịch Dự án Năng lượng (The Energy Project). Ôngcũng là tác giả của cuốn sách đang bán chạy nhất hiện nay: "The Way We'reWorking Isn't Working": Cách chúng ta làm việc không hiệu quả.
Sau đây là bốn gợi ý nhỏ để cácbạn tham khảo:
1. Tập tưduy tích cực thực tế.
Trong tâm lý học có một nguyêntắc khá phổ biến: "xấu mạnh hơn tốt" - tức là chúng ta nhanh chóng đểý tới những mối đe dọa đối với bản thân hơn là tập trung vào những điều tốt đẹpđang diễn ra.
Thường thì trực giác đã"phản lại" chúng ta. Trong bất kỳ hoàn cảnh nào cũng có sự khác biệtgiữa thực tế và cách chúng ta kể lại thực tế đó. Và thường thì trong những thờiđiểm khó khăn như hiện nay, chúng ta sẽ dễ thiên về những câu chuyện tiêu cựchơn.
Thay vào đó, chúng ta có thể lựachọn thái độ "lạc quan thực tế". Tôi không khuyên bạn mỉm cười trongmọi hoàn cảnh, bởi đó chỉ là sự lạc quan mù quáng. Lạc quan thực tế là khi bạncố ý kể một câu chuyện chứa chan niềm hy vọng và đầy mạnh mẽ trong bất kỳ tìnhhuống nào mà không bóp méo thực tế.
Hãy nghĩ một chút về cuộc sốnghiện tại của bạn. Đâu là những điều khiến bạn băn khoăn lo lắng nhất? Hãy viếtra một vài ví dụ. Sau đó, hãy tự hỏi đâu là câu chuyện lạc quan mang tính thựctế nhất mà bạn có thể kể về một trong những tình huống như thế - tức là kết quảkhả thi nhất rút ra được từ những thực tế sẵn có.
Chúng ta có quyền lựa chọn hướngchú ý của mình. Và lựa chọn đó có ảnh hưởng tới cảm giác của chúng ta. Vì cảmxúc dễ lan truyền, nên những cảm giác của chúng ta cũng có tác động lớn tới cảmgiác của người khác cũng như tới tính hiệu quả trong các việc làm của bản thân.
2. Hãyxây dựng thêm nhiều chiếc cầu nối
Trong một thời đại đầy rẫy nhữngrối loạn và thái cực này, điều gì nối liền thay vì chia rẽ chúng ta? Có thể tìmnhững điểm chung ở đâu? Dĩ nhiên là vẫn luôn tồn tại những khao khát chung màtất cả chúng ta đều mong muốn: đó là một thế giới an toàn và bảo đảm, là nhữngcon người chúng ta có thể yêu thương và yêu thương chúng ta, là một tương laiđầy hy vọng cho con cái chúng ta.
Nhưng nếu chừng nào giá trị củachúng ta còn phụ thuộc vào việc hạ thấp giá trị của những gì mà người khác tintưởng, hoặc đánh giá, dò xét cách sống của người khác, thì chừng đó chúng tacòn bị mắc kẹt trong một trò chơi có tổng bằng 0 và kết quả nó mang lại chỉ làthái độ tự vệ, sự mâu thuẫn, và nỗi đau.
Tôi có một người bạn tốt nhưngnhân sinh quan của anh khác xa so với tôi. Tuy nhiên, tôi vẫn tìm thấy nhiềuđiểm đáng trân trọng ở anh: sự phóng khoáng, lòng chân thành, sự tận tâm vớigia đình và bạn bè, và niềm tò mò đối với kiến thức.
Những khi gặp nhau, chúng tôikhông đào sâu tập trung vào những điểm dị biệt. Chúng tôi chỉ chia sẻ với nhaunhững mối quan tâm chung. Anh ấy đã làm phong phú thêm cho cuộc sống của tôi,và tôi tin rằng anh cũng nghĩ về mình như vậy. Chúng tôi thích đi chơi cùngnhau. Không gì khiến chúng ta cảm thấy hạnh phúc hơn khi biết được rằng cóngười trân trọng giá trị của mình.
Tôi ước gì mình có thêm nhiềungười bạn như anh ấy.
3.Tạo thêm giá trị mỗi ngày
Sau ba năm sống trong cuộc khủnghoảng tới giờ vẫn có quá ít dấu hiệu phục hồi, cũng không có gì là lạ khi conngười ta phải trải qua đầy đủ các cung bậc cảm xúc tiêu cực, từ sợ hãi cho tớigiận dữ. Nhưng theo chiều hướng nào?
Chúng ta không những không nhậnđược mà còn không tạo ra được điều gì giá trị khi chỉ biết than phiền, cáukỉnh, và đổ lỗi cho nhau.
Thể hiện sự tức giận để làm dịucơn giận dữ chỉ là ảo tưởng. Thể hiện cảm xúc chỉ khiến chúng mạnh mẽ hơn, dùtheo chiều hướng tốt lên hay xấu đi. Giận dữ sẽ chỉ tạo thêm giận dữ. Càng đổlỗi cho người khác, chúng ta càng trở thành "bậc thầy" trong"nghệ thuật" đổ lỗi, và chúng ta càng cảm thấy vô vọng.
Một lựa chọn khác là hãy biếtnhận trách nhiệm. Tức là bạn hãy đầu tư công sức vào những gì mình có thể tácđộng được, và đừng lãng phí nó cho những gì bạn không thể.
Nói tóm lại, làm thế nào để chúngta có thể tạo thêm giá trị cho nhau và cho mọi người mỗi ngày? Bước làm đầutiên là hãy ngừng bận tâm tới những mong mỏi và lo lắng trước mắt của mình đểcó thể tự do tập trung quan tâm tới nhu cầu của người khác. Để làm được điềunày, đòi hỏi chúng ta phải có một khả năng mà nhiều người trong số chúng tachưa chú ý trau dồi: đó là chủ động kiềm chế sự sung sướng lại.
Bạn có thể cảm thấy thoải mái khingồi uống vài vại bia, nhưng niềm vui đó không lâu bền. Để tạo ra được giá trị,chúng ta cần phải đầu tư công sức, và đôi khi phải hy sinh nhiều thứ, nhưng vềlâu về dài, nó sẽ khiến chúng ta cảm thấy hài lòng với bản thân.
Tôi không có ý khuyên bạn dành cảđời để phục vụ "không công" cho người khác, bởi đó là một yêu cầu phithực tế. Nhưng bạn thử nghĩ xem, ngay lúc này đây, bạn đang dành bao nhiêu côngsức của mình cho những lo lắng, than phiền, ghen tị, và tìm kiếm lý do biện hộcho bản thân?
Hãy thử xác định một hành vi cụthể mà bạn có thể tạo thành thói quen trong cuộc sống để góp phần biến thế giớibạn đang sinh sống trở nên tốt đẹp hơn mỗi ngày.
Có một nghịch lý là, càng cho đibao nhiêu, chúng ta lại càng nhận được về nhiều bấy nhiêu.
4. Hãycho phép mình "nghỉ giải lao" đôi chút
Đòi hỏi về chất lượng làm việccàng cao, thì nhu cầu phục hồi năng lượng lại càng lớn. Khi thế giới ngày càngchuyển động nhanh hơn, chúng ta càng cần phải giữ thăng bằng giữa việc làm vànghỉ ngơi. Nếu nghỉ giải lao sau mỗi 90 phút làm việc, bạn sẽ cảm thấy tốt hơn,tư duy rõ ràng hơn, ít thụ động hơn, và cuối cùng, bạn sẽ thu về được những kếtquả tốt hơn.
Điều cuối cùng, khi kết thúc mộtngày, hãy nhớ dành ra vài phút để suy nghĩ về những gì đúng đắn và phù hợp vớicuộc sống của bạn.
Trích nguồn: Tác giả Thủy Nguyệt ( Theo Blogs. HBR. ORG) - Kỹ năng trích từ trang www.vef.vn